TỚ VIẾT VÌ TỚ BIẾT CẬU SẼ KHÔNG BAO GIỜ ĐỌC ĐƯỢC NÓ!!!
Tớ nhớ cậu.
Khoảng cách giữa tớ và cậu lúc này có lẽ đã không còn như xưa nữa.Cứ ngỡ chỉ cách cậu vài bước chân nhưng thực ra là cả 1 bức tường vô hình ngăn cách 2 đứa.Tớ chỉ biết đứng lại và nhìn cậu thôi.nhìn cậu của tớ cười đùa vui vẻ với 1 người khác không phải tớ..bàn tay cậu đan vào bàn tay khác cũng không phải là của tớ.Cậu không còn là của tớ nữa rồi.
Phải làm gì đây?
Khóc ư?.. Tớ đã khóc nhiều rồi..Đau cũng nhiều rồi.Trái tim tớ nhỏ bé lắm, 1 vết thương như thế đủ để tớ biết nó sẽ mãi không lành lặn lại như xưa được nữa. Khóc nhiều, đau nhiều cũng có ích gì.Cậu vẫn không thể quay về bên tớ. Vẫn chỉ có 1 mình tớ dừng lại,cô đơn và tuyệt vọng.Những kỉ niệm của 2 đứa như cắt thêm từng vết dao lên trái tim tớ.......Đau nhói.....
Đi qua nhau, vẫn cười với nhau nhưng cậu có biết nụ cười của tớ chỉ là giả tạo thôi không.Nhưng đó có lẽ là cách duy nhất để tớ tiếp tục cuộc sống của riêng mình mà không có cậu.Cười đâu phải là vui cậu nhỉ. Nó chỉ giúp tớ che đậy con người thật của mình mà thôi..:)
Thời gian đã dạy tớ vô tâm hơn với cậu, cách để tớ quên cậu đi và không được khóc nữa... Nhưng có lẽ tớ không phải là 1 đứa học trò giỏi khi mà trái tim luôn chiến thắng lí trí.
tớ vẫn quan tâm cậu.
Vẫn nhớ cậu.
Và có lẽ mãi mãi chỉ mình tớ biết điều này mà thôi:
TỚ YÊU CẬU.
Hạnh phúc nhé người tớ yêu!
"Cầu vồng không phải lúc nào cũng là hạnh phúc
Và yêu thương trao đi chưa hẳn đã được đáp lại bằng yêu thương"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét