Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014

Ngải đã gọi con...


Ngài gọi con tiếng trầm rung mùa gió
Vọng hồng hoang dậy thức cả trăng sao
Ngài gọi con bật rừng lá lao xao
Lay dòng nước lao đao ngàn sóng biếc

Ngài tìm con nhịp lòng giăng da diết 
Ánh mắt trời đọng từng áng tơ mây
Ngài tìm con gập ghềnh lối sương vây
Bước sớm chiều hanh hao nét màu nắng

Gọi tên con sao nghe vùng trái đắng
Bóng mịt mờ nhạt nhòa dáng khơi xa
Gọi tên con quyện mắt chờ thiết tha !
Giọt mưa trắng mang vị mặn trời đất

Ôi tiếng gọi ươm hương tình chất ngất !
Mọng Lời thơ chan chứa trọn vần yêu
Tim gọi tim nối kết nhịp huyền siêu
Mở cung bậc dâng ngập tràn ánh sáng

Ôi tiếng gọi đợi trông bao ngày tháng !
Vẳng trong hồn thầm thĩ lòng Gió reo
Đến bao giờ tim lắng tiếng trong veo ?! 
Cho cảm nếm vần tình trong chữ nhẫn !

Ngài gọi con gọi rền vang vô tận
Sương chợt mềm cát nhẹ vỡ câu kinh
Cho hồn con thấu hiểu miền lặng thinh
Bước trở về bài ca mùa hy vọng...

Lẽ sống của tôi là Đức Kitô

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét